Dì Cháu
Nó rất ghét mẹ của nó. Mẹ nó rất gia trưởng, độc đoán, tự
cho mình là trung tâm của mọi người, hay có nhiều đòi hỏi khắt khe. Mẹ nó có một
ngoại hình đồ sộ hơn những người đàn bà bình thường khác, có bộ mông to, cặp ngực
đồ sộ và rất xinh đẹp-một vẻ đẹp được trời ban cho cả dòng họ nhà bà.
Từ khi bố nó mất đi, tất cả những thứ bà nghĩ đến hầu như chỉ
là công việc. Tiết kiệm chi tiêu từng đồng xu một – mặc dù nhà nó khá giàu. Đừng
hy vong xin được bà đồng nào để đi chơi-một việc mà ở lứa tuổi như nó- là rất cần
thiết. Điều đó làm cho nó bực mình và càng cảm thấy ghét mẹ nó.
Nó không có bạn gái. Nó cũng chưa bao giờ được đi chơi gái.
Thế nên đến tận bây giờ-mặc dù đã 20 tuổi-mà những thú vui liên quan đến sex nhất
của nó mới chỉ là xem bộ phim có những cảnh làm tình nóng rực trong những cuốn
băng Video được mấy thằng bạn cho mượn. Và lúc nào nứng qua thì chạy vào buồng
tắm để thủ dâm. Nó cũng chẳng biết đến lúc nào mới có cơ hội làm tình với một
người đàn bà thực sự.
Mẹ nó thì bắt nó làm việc luôn chân luôn tay, đi giao hàng
chỗ này chỗ khác, và lúc nào cũng xăm soi xem nó làm sai cái gì để la mắng nó.
Có một hôm rỗi rãi, đang định tranh thủ đến nhà mấy thằng bạn
nó chơi thì mẹ nó gọi nó lại bảo:
- “Chồng dì Liên đi công tác xa mấy ngày, mà dì thì lại đang
cần sửa lại cái phòng xép áp mái. Vì vậy mày qua bên ấy vài tuần để giúp dì một
tay. ”
-”Nhưng, cả tuần nay con đã làm suốt rồi, mẹ…”. Nó chỉ mới kịp
bắt đầu than vãn đến đó thì bị mẹ nó cho ngay một cái bạt tai.
-”Tao không muốn nghe mày cãi lại một câu nào, hiểu không?”
Nó thật sự không muốn tới nhà dì nó một chút nào. Dì nó năm
nay 37 tuổi, kém mẹ nó 5 tuổi. Nhưng dì nó thậm chí còn đanh đá và khó tính hơn
mẹ nó nhiều lần. Nên nó có thể hình dung ra viễn cảnh đen tối mà nó sắp phải trải
qua.
Không còn cách nào khác, nó đành lên phòng sửa soạn quần áo
cho chuyến đi. Nó nhét vào va ly những công cụ giải trí yêu thích nhất của nó
như cái cát xét mini, máy ảnh và camera kỹ thuật số-quà tặng của một người bác
họ nhân dịp sinh nhật nó. Nó dự định sẽ chụp một vài kiểu ảnh phong cảnh trong
lúc rảnh rỗi.
Nó đến nhà dì nó bằng tàu hoả. Đến nơi nó thấy dì nó đứng
đón nó ở sân ga. Không một lời chào mừng! Chỉ có: “Quẳng hành lý của mày vào cốp
xe. Nhanh lên còn đi vì có nhiều việc lắm.”
Dì nó cao 1m68 và nặng khoảng 60 cân. Trông giống hệt mẹ nó
(ảnh hưởng gien di truyền mà!). Dì nó lấy một người chồng làm quan chức bộ ngoại
giao nên nhà rất giàu. Dì nó có ôtô riêng và khi nào có việc gì cần đi đâu thì
tự lái đi chứ không thuê lái xe. Ngay từ bé dì nó đã sống buông thả, đến bây giờ
lại lấy chông làm ngoại giao nên phong cách của dì nó đặc châu Âu..
Dì nó mặc một chiếc quần soóc chật, bó cứng lấy cặp đùi thon
dài hơi ngăm đen, đi đôi dép xăng-đan và mặc một chiếc áo thun cổ trễ. Qua cổ
áo mở rộng, nó có thể liếc thấy cái khe hẹp chạy dọc giữa hai “quả đồi” của dì
nó. Nó tuy không cố tình, nhưng mỗi lúc dì nó cúi xuống hoặc bước đi thì nó lại
liếc thật nhanh vào cái khe và bộ ngực đó. Mỗi lúc bước đi cặp vú của dì nó lại
nảy lên tưng tưng trông phát ham.
- “Đi thôi!”.
Tiếng nói của dì nó cắt ngang dòng suy nghĩ làm nó hơi giật
mình không nói câu nào, chỉ lẳng lặng ngồi vào trong xe.
Sau khi về đến nhà và cất đồ đạc xong, dì nó chỉ cho nó nhà
bếp và cái tủ lạnh, bảo nó tự làm đồ ăn tối rồi đi đâu mất. Nó ăn qua loa rồi
lên phòng đi nghỉ. Nó cũng chẳng gặp dì nó cho đến tận sáng hôm sau.
- “Cường ơi…” “Mày đến đây để đi nghỉ mát hay làm việc đấy
mà ngủ giờ này vẫn chưa dậy?”
Nó vội vàng bật dậy chạy ra khỏi phòng, vừa dụi mắt vừa nói:
“Cháu dậy lâu rồi đấy chứ” “Bây giờ làm gì hả dì?”
-”Lên trên phòng xép tầng mái mang hết mấy cái thùng
cac-tông đựng những đồ linh tinh để đem đi bỏ, nhanh chân nhanh tay lên!”
- “Vâng!”
Rủa thầm trong bụng, nó lại vội vàng chạy lên trên phòng mà
dì nó đã chỉ. Nó lịch kich bê mấy cái hộp chó chết đó xuống nhà cho nhanh chứ
không thì chết nóng. Luống cuống thế nào mà nó lại tuột tay làm rơi mất một
thùng. Những đồ vật linh tinh trong hộp đổ hết cả ra ngoài. Nó sợ dì nó la nên
vội vàng nhặt hết đồ cho lại vào trong thùng. Bỗng nó thấy trong đống đồ linh
tinh đó lòi ra một chiếc phong bì đã hơi ngả màu. Tên người gửi là dì nó. Tên
người nhận là ông Mạnh-người yêu cũ của dì nó- nó cũng biết ông này. Hình như
bây giờ ông này cũng làm chức gì đó to lắm trên thành phố. Nó bóc vội phong bì
ra xem qua thì thấy ngày gửi cách đó 12 năm. Nó không dám sem mà đút vào túi quần
để tối đọc. Nó chỉ mong ngày hôm đó sớm kết thúc đẻ nó được nghỉ ngơi và đọc trộm
xem dì nó đã viết những gì trong bức thư. Nó cũng không hiểu tại sao lá thư đó
dì nó đã viết rồi lại không gửi.
Tối hôm đó ăn uống tắm rửa xong xuôi, nó liền chui vào phòng
chốt cửa lại rồi hồi hộp mở bức thư ra xem. Nội dung bức thư làm nó sửng sốt,
không tin vào mắt mình nữa. Bức thư được chính dì nó viết bằng tay với nội dung
thật khiêu dâm, trần trụi hết chỗ nói. Nội dung miêu tả thật chi tiết cảnh dì
nó cùng với ông Mạnh làm tình như thế nào…
Đọc xong bức thư, nó cảm thấy rạo rực hết cả người. Và hình ảnh
dì nó lại hiện về sống động: Cặp đùi thon dài rắn chắc, bầu vú khêu gợi nở
nang… Nó cảm thấy một cơn sướng ào tới khiến cu của nó cương lên…Và bất chợt nó
nảy ra một ý định…Không, đúng hơn là một kế hoạch. Một kế hoạch để trả thù dì
nó và cũng là trả thù mẹ nó-những người đã coi nó như cỏ rác…Nó nghiên cứu thật
kỹ kế hoạch của nó. Và khi thấy tất cả đều hoàn hảo, nó liền chìm vào giấc ngủ
với một nụ cười nở khẽ trên môi…
Sáng hôm sau…
“Bố trẻ ơi, sáng nào bố cũng để tôi gọi như thế à? Bố biết
bây giừo là mấy giờ rồi không???Mau xuống đây tôi bảo cái này đây!!!”
Dì nó đâu có biết nó đã dậy từ lúc nào rồi, và đang chờ đợi
giây phút thực hiện kế hoạch của mình. Nó lẳng lặng bước xuông nhà tiến về phía
dì nó.
Trong tay dì nó là cái giẻ lau nhà và cái xô nước, dì nó xẵng
dọng:
-”Mày lau cái sàn nhà này cho sạch đi rồi còn làm việc khác.
Sáng nào cũng ngủ trương mắt ra…”
-”Vâng, dì cứ để đấy rồi cháu sẽ lau, nhưng trước tiên cháu
muốn cho dì xem cháu tìm được cái gì này!”
-”Tao không có thời gian để rỗi hơi với mày! Làm việc đi!”.
Dì nó gắt gỏng nói với nó rồi quay lưng đi về phòng.
Không thèm phản ứng, nó mở bức thư ra và đọc với một giọng
thật to và giễu cợt. Rồi nó nghe thấy tiếng dì nó kêu to một tiếng và chạy lại
phía nó. Nó thấy mắt dì nó mở to, hoảng hốt:
-”Mày nhặt được nó ở đâu hả thằng chó?” Dì nó hỏi rít qua kẽ
răng với một giong tức giận pha nỗi hoảng sợ.
-”Dì biết rồi còn gì nữa” – Nó giễu cợt.
-”Đưa nó cho tao NGAY” Dì nó lên giọng.
-”Vâng vâng, được thôi. Nếu dì đồng ý làm một điều nho nhỏ
cho cháu.”
Nó có thể nhìn thấy hàm răng nghiến chặt của dì nó. Dì nó
đưa tay chụp lấy bức thư. Nhưng nó đã cảnh giác, chạy vòng ra cửa.
- “Cháu sẽ đưa bức thư này cho vợ chú Mạnh, và cả hàng xóm của
dì nữa. Rồi tất cả mọi người sẽ biết dì là người thế nào!”
Một nỗi khiếp sợ bao trùm lấy gương mặt của dì nó. Chắc dì
nó đã liên tưởng ra cảnh tượng thế nào nếu nó làm như thế thật.
Nó dợm bước ra cửa và tỏ cho dì nó biết là nó sẽ làm thật.
Bây giờ dì nó đã hoảng sợ thật sự.
-”Khôôông! Đừng!” Dì nó thét lên. “Mày muốn gì?”
Nó quay trở lại phòng và chỉvào lá thư:
-”Cháu muốn nghe dì đọc to những dòng này, nhưng thay tên
ông Mạnh bằng tên cháu”…”Và thay vì nói”Anh yêu” thì sẽ là “Cháu yêu”. Quá đơn
giản!
- “Tao sẽ không làm thế, mày là đồ bẩn thỉu! ” Dì nó rit
lên.
“Thế thì thôi cháu đi vậy. Chào dì!”
Nó dợm bước định đi. Nó nghe thấy một hơi thở dài như một quả
bóng bị xì hơi.
- “Sau đó mày sẽ đưa tao bức thư chứ?”
-”Vâng, nhưng với điều kiện dì phải nói thật to, rõ ràng, và
nhất là phải thật gợi cảm như là dì nói với cháu thật. Chỉ vậy thôi.”
-”Mày muốn tao nói thế nào?”
Nó chỉ vào bức thư, và dì nó đọc vài từ với giong run run…
“Cường…tao không thể nói được… và nhất là lại nói với mày, sử
dụng tên mày…”
“Dì phải cố gắng thôi. không còn cách nào khác đâu…”
Nó tiến đến giơ bức thư trước mặt dì nó, giữ một khoảng cách
chỉ để đủ cho dì nó đọc đượ thôi chứ không thể giật được. Dì nó bắt đầu đọc, và
thay tên của nó vào:
“Oh, Cường, dì không thể quên được cái cảm giác khi ngậm con
cu của cháu trong mồm, cảm nhận được nó bằng đầu lưỡi của dì. Cái cảm giác được
con cu dài cương cứng của cháu cạ vào môi mới thật tuyệt vời làm sao. Cháu là
cháu yêu của dì. Dì không thể quên được sự kích động khi lần đầu tiên được ngậm
cu cháu, và cảm nhận được sự sung sướng khi cháu ra trong miệng dì. Cường ơi!
Nuốt những dòng khí nóng hổi của cháu làm dì cảm thấy sung sướng đê mê, một cảm
giác mà dì chưa bao giờ từng có trong đời…”
Cứ thế. dì nó đọc hết bức thư. Và sau khi kết thúc, nó để dì
nó cướp lấy bức thư trong tay.
Dì nó chạy vội vào phòng để đốt bức thư, vừa đi vưa ngoái cổ
lại nói với nó:
“Đấy, mày đi mà nói với mọi người! Sẽ chả có ai tin mày nếu
mày không có cái này! Đồ chó chết khốn nạn!”
Nó không nói gì, chỉ mỉm cười, thò tay vào túi. Nó rút ra
chiếc cat-set mini mà nó đã giấu sẵn từ lúc trước và nghe lại thử xem chất lượng
của cuốn băng có tốt không. Tất cả đều thật tuyệt vời. Giọng của dì nó nghe rõ
mồn một. Chất giọng lại hơi run run như bị kích động. Điều đó càng làm cho cuốn
băng có vẻ thực hơn.
Nó làm một vài công việc cho đến chiều tối. Nó đi tắm và chuẩn
bị một số thứ cho bước tiếp theo của kế hoạch của nó. Bước này sẽ diễn ra trong
phòng của nó.Chắc dì nó đã đốt bức thư vì nó ngửi thấy mùi khét của giấy cháy
bay ra từ trong phòng. Dì nó tránh mặt nó đến tận 6h tối.
Nó cứ để cửa phòng mở và chỉ mặc một chiếc quần short, áo
phông khi dì nó bước qua cửa phòng của nó để đi xuống nhà. Dì nó đứng chống nạnh
ở cửa và nói với nó:
“Rồi tao sẽ cho mày biết tay, thằng khốn nạn bệnh hoạn!”
Nó đang ngồi trên giường. Nó nhìn thẳng vào mắt dì nó, tay cầm
chiếc cat-set và nhấn vào nút “Play”. Giọng dì nó vang lên trong cat-set:
“…Cháu là cháu yêu của dì. Dì không thể quên được sự kích động khi lần đầu tiên
được ngậm cu cháu…”
Nó nhấn nút “Stop” và thản nhiên nhìn cơn sốc trên mặt của dì
nó…
-”Đưa ngay nó cho tao!”
Dì nó nhảy bổ lại chỗ nó ngồi. Nhưng nó đã nhanh nhen tránh
ra chỗ khác. Không có cách nào có thể cướp được cuốn băng trong tay nó. Và dì
nó cũng thừa hiểu điều đó.
Trước khi dì nó kịp nói tiếp, nó nói:
-”Cũng như lần trước cháu trả dì bức thư thôi. Lần này dì chỉ
cần làm theo vài đièu cháu yêu cầu thì cháu sẽ đưa cho dì cuộn băng này ngay!”
“Tao không thể bị mày uy hiếp như thế này được, đồ chó chết!”